pacman, rainbows, and roller s

Truyện tình cảm lãng mạn. Truyen tinh cam lang man. Truyen dai ky

Doc truyen online
Trang chủ | Truyện Dài Kỳ

Truyện Ba chàng hoàng tử một nàng Osin

Chap 7:

- ” Chính thái độ ngơ ngác và chậm hiểu của Ni khiến tôi nổi nóng ! “….
- ” Mình bị anh ấy mắng ngu ngốc , ngơ ngác bao lần ! Có thật mình rất ngu ngốc và chậm hiểu ? Anh ấy đâu biết mình đã nỗ lực bao nhiêu chỉ mong các anh đừng ghét bỏ … sao lòng nhói đau thế này ? Thường ngày nghe câu này không sao … nay anh Hải Phương mắng sao thấy buồn vậy ? ” … rồi Ni khóc …
” Tít … tít … 0 messenger ” …. Hải Phong thở dài …
- Kế đến là 1 gương mặt hết sức quen thuộc , từ bé đã xuất hiện trong vô số quảng cáo , phim truyền hình nhiều tập và càng ngày được yêu mến … xin trân trọng giới thiệu với các bạn , Trịnh Hải Phong và ” gió lốc ” …
- Sẵn sàng chưa ? Nào ! …
- Tuyệt quá ! …
- Trịnh Hải Phong ! Trịnh Hải Phong …
- I love Hải Phong ….
- Ni ơi !
- Sao giờ mới đến trường ? Bạn đau à ?
- Mình nói với thầy rồi , thực ra tại ngủ trễ . Hôm qua Hải Phong lần đầu biểu diễn ở Club Music . Mình đã thu lại tiết mục đó và chiếu đi chiếu lại mãi đến sáng mới ngủ . Hải Phong quá tuyệt vời , chỉ có thể hình dung bằng từ ” huyền ảo ” …
- ” Hải Phong lần đầu biểu diễn ? Ra thế , hay quá ! Từ sau hôm đó đến giờ vẫn chưa nói gì ! Xem ra chắc giận lắm , vốn định chúc mừng cậu ấy ! ” …
- Rất vui vì Hải Phong đã là ca sĩ ngôi sao nhưng ở trường không thấy Hải Phong , mình lo lắm ! Lần này bề ngoài Hải Phong thay đổi quá nhiều , có vẻ cao hơn . Trước đó chỉ là 1 cậu bé khôi ngô , giờ đã thành anh chàng đẹp trai rồi …
- Mê Hải phong vậy à ? Từ sáng đến giờ cứ Hải Phong , Hải Phong …
- Đương nhiên ! Có thể nói về Hải Phong cả ngày đó . Nếu không bận thi cuối học kỳ thì mình sẽ chạy đến chỗ tổng dợt xem !
- Nhưng đi chưa chắc đã gặp , định ngủ bờ ngủ bụi trước cổng sao ?
- Các fan phải chuẩn bị tâm lý ngủ ngoài trời … để được gặp thần tượng ! Thậm chí không ngại gối đất nằm sương !
- ” Chẳng hiểu nổi sao các fan lại lăn lộn thế , hơn nữa mê nghệ sĩ đâu được kết quả gì ! ” …
- À anh Bảo Hoàng có nói Ni và anh Hải Phương làm thêm cùng 1 chỗ …
- Ủa … Tường Vy có gặp anh Bảo Hoàng ?
- Ừ , anh Bảo Hoàng cũng ở khu mình nên thỉnh thoảng cũng gặp nhau . Thật ra chỗ làm thêm đó anh Bảo Hoàng giới thiệu hộ … nên anh Hải Phương mới đến đó làm , ổn không Ni ? Ông anh Hải Phương nóng tính đó làm cùng 1 chỗ ổn không ?
- Ờ … không sao , anh Hải Phương tốt lắm !
- Tốt với Ni hả ?
Ni cố gắng lấy tui bột mì ở giá cao nhất nhưng không với tới . Hải Phong quay ra thấy vậy liền tiến lại gần ….
- Để anh lấy cho ! Cẩn thận , nặng lắm đấy … à rác anh đổ rồi , bé khỏi lo !
- ” Lạ thật ! Dạo này anh Hải Phương tử tế ghê ! ” …
- Cho hỏi gọi món gì ạ ?
- À , khoai tây chiên và …
Nét mặt và cử chỉ của Hải Phương đã thu hút sự chú ý của 1 người …
- Sao , đẹp trai chứ ?
- Ơ … một anh chàng người mẫu hiếm có !
- Bạn nói hết sức đúng … và đó còn là dạng con trai mình thích . Đi chơi với anh chàng này thì không sợ thua kém ai hết !
- Ủa Mỹ Dung định làm gì vậy ? Hình như anh ta có bạn gái rồi đó !
- Có bạn gái thì sao ? Ai bị Mỹ Dung hút mà không gục chứ ! Chỉ cần nhắc đến Triệu Mỹ Dung thì bao nhiêu chàng trai phải đổ !
- Cứ ” tập kết ” những anh chàng đẹp trai , hết chịu nổi ! Thích ai thì dùng mọi thủ đoạn cưa cho bằng được , nhưng lại không bao giờ giao du quá 1 tháng !
- À , vì họ ngốc quá nên mình không hài lòng … – ” nhưng anh chàng này đạt yêu cầu , rất thu hút ! Không chỉ gương mặt và phong cách cũng rất đặc biệt ! ” …
- Ối ! …. Ni đi đứng không chú ý nên bị ngã trẹo cả chân …
- Ni …. đứng dậy nổi không ?
- Chân em hơi …
Không để Ni nói hết câu , Hải Phương bế xốc Ni lên …
- Anh ơi … làm gì vậy chứ ? Thả em xuống !
- Ni , đừng cựa quậy , không thì nặng lắm … phiền anh coi giùm chỗ này !
- Được rồi !
Hành động đó càng thu hút sự chú ý của đám con gái vẫn đang bàn tán về Hải Phương …
- Sao ? Đẹp trai quá !
- Trời ạ , mình cũng mong …
- Nhưng con bé đó là ai ? Nó là bạn gái à ?
- Mình quyết định rồi .. bất kể có bạn gái hay không … khóa chặt mục tiêu rồi đấy !
- ” Ơ …. ngại ghê ! ” … Ni đỏ mặt …
- Nào nhúc nhích chân thử xem … Hải phương nắn chân cho Ni …
- Đau quá !
- Hay chân bị trặc ? Ni xin nghỉ đến bệnh viện khám đi !
- Khỏi , không sao . Em nghỉ ngơi 1 lát là khỏi !
- Đừng nói vậy , thật là cô bé vụng về !
- Em xin lỗi anh , em không muốn làm phiền anh nhưng …
- Không phải đâu , ý anh không phải thế … rồi Hải Phương đứng dậy … – xin lỗi , anh hay mắng mỏ Ni . Tính anh luôn nổi nóng , đâu ngờ vì thế em sợ và ngại anh nhưng không phải thế đâu , thực lòng anh không muốn thế … những lời nói buột miệng nói ra đâu cố ý … từ giờ khỏi xin lỗi anh . Chỉ mong em không e ngại anh !
- Anh ….

- Có nghĩa từ nay anh có nói gì em cũng đừng rụt rè , phải can đảm trả lời lại nhé !
Ni rất ngạc nhiên về thái độ và những câu nói của Hải Phương …
- ” Trời ạ , điều gì đang xảy ra đây ? Anh ấy đã hoàn toàn thay đổi ! Có thật là anh Hải Phương không đây ? Hay người ngoài hành tinh nhập vào anh ấy ? ” …
- Tiền lương tháng này của Ni đây , mệt không ?
- Em cảm ơn anh … – ” số tiền lương lần đầu tiên làm ra ! Tim cứ đập dồn dập , vừa vui vừa xúc động ! Hạnh phúc quá ! Thích ghê ” … Ni cười …
- Kiếm được bao nhiêu mà hớn hở thế ? … Cái gì ? Chỉ chừng này thôi à ?
- Xin lỗi , chỗ này lương thấp !
- Không đâu ạ , lần đầu tiên em kiếm được tiền , thế này cũng đủ khiến em vui rồi !
- À … cô bé nói sẽ mua quà noel tặng mọi người mà !
- Em không nói mua cho mọi người . Thôi được , em sẽ tặng anh 1 chiếc vớ thật to . Anh treo nó trên tủ sẽ nhận được nhiều quà !
- Ni vừa nói gì ? Nhắc nhở nhé , tặng 1 chiếc vớ mà xem là quà thì tôi không nhận đâu . Có biết ngoài hàng hiệu ra tôi không nhận gì hết .
- Anh điên à ? Em đâu có nhiều tiền thế ! Vả lại thời đại gì còn tôn sùng hàng hiệu !
- Mở rộng tầm mắt chút đi . Nói chung tôi ghét nhất quà tầm thường , xoàng xĩnh , cứ liệu mà tặng …
- Quà do lòng thành người tặng chứ không phải cưỡng ép , buộc phải tặng !
- Ni , đủ lông cánh rồi nên dám cãi tay đôi hả ? Giỏi !
- Anh vừa bảo em đừng rụt rè nên giờ em không sợ anh nữa !
- Thiệt tình , con bé leo lên đầu mình rồi ! … Hải Phương gãi đầu …
- ” Dạo này anh Hải Phương dễ tính ghê ! … anh Hải Phương thay đổi …mình cũng khác đi ! Trước kia mình luôn ít nói , rụt rè vì sợ bị các anh ấy ghét ! ” …
- Đến đây kết thúc ! Mong các em nghỉ hè cũng ý thức phận sự của học sinh !
- Chà , kết thúc mà kéo dài thêm 30 phút .
- Không bao giờ thầy hiệu trưởng chịu nói ngắn gọn !
- Anh Hải Phương ngoan và nghiêm túc khiến anh Bảo Hoàng rất ngạc nhiên !
- Chà ! Mình cũng bất ngờ vì anh ấy không cãi cọ với khách hàng , mà còn rất hòa thuận với các nhân viên nữa !
- Ni cũng thay đổi nhiều đấy , thấy Ni cởi mở hơn … hăng hái , yêu đời nhìn hay hay …
- ” Tường Vy đã nhận ra những thay đổi khác lạ nơi mình . Nghe nói muốn thay đổi bề ngoài thì tự bản thân phải nỗ lực . Từ khi mình tự tin , tất cả đã khác đi ! ” …
- Cô bé , cho hỏi chút xíu nha !
- Chị hỏi gì ạ ?
- Ờ , nói chút chuyện thôi , cô bé làm thêm chỗ này ?
- Dạ , có gì không ạ ?
” Tách ” … Mỹ Dung bật lửa châm 1 điếu thuốc … cho lên môi rít 1 hơi dài rồi hỏi Ni …
- Tính tôi vốn nóng nảy nên hỏi thẳng cô … cô với Hải Phương quan hệ ra sao ?
- Chị hỏi gì ạ …. Ni ấp úng … – quan hệ là …
- Sao phải ấp úng thế ? Đã nói tính tôi nóng nảy mà ! Hỏi cô có phải đang cặp bồ với Hải Phương ? Chỉ cần cho biết cô có phải bạn gái Hải Phương không …
- Hơ … em đâu phải bạn gái … Ni xua tay …
- Thế à ? Vậy thì tốt ! Tôi đã quan sát , thấy cô khó ưa lắm . Chắc cô cũng nghĩ về tôi như vậy , chúng ta cạnh tranh công bằng nhé ! Tôi là Triệu Mỹ Dung lớp 11A , đã chấm anh Hải Phương rồi , cô chuẩn bị tâm lý đi !
- ” Chấm anh Hải Phương ? Chẳng lẽ chị này thích anh Hải Phương hay mắng mỏ nhà mình ? ” …
- Sao vậy Ni ? Không khỏe à ? Mặt em xanh quá , nếu mệt thì nghỉ đi !
- Dạ em không sao , em vẫn bình thường !
- Thật hả ? Nhưng nhìn mặt em cứ buồn so !
- ” Buồn so ? Những lời chị xinh đẹp đó cứ quanh quẩn trong đầu mình … chẳng lẽ mình bị sốc ? Chị đó thích anh Hải Phương ? ” …
- Kia là Hải Phương phải không ? … Đúng Hải phương rồi , hình như cô gái kia đang xin làm quen . Tên này đào hoa thật !
Ni nhìn qua ô cửa sổ , bất chợt thấy rất buồn …
- Cô nói sao ?
- Có lẽ anh không để ý nhưng thực sự em đã thích anh từ lâu . Giờ em đem hết can đảm ra bày tỏ mong anh đừng từ chối ! Chúng ta thử làm bạn xem sao đã ! ….
- Nào đến rồi Hải Phong ! Ban nãy đã nói hôm nay chỉ ngoại lệ đặc biệt ! Cậu vừa chính thức diễn mà cậu cứ đòi nghỉ trong tuần lễ vàng ! Cậu cứ thế nên …
- Em biết ! Nhưng nghỉ một ngày thôi mà phải làu bàu …
- Ngủ đi , thức 2 gặp lại !
- Em biết rồi , anh về đi … ” kẹt ” …
- Bạn trước đã ? Cô muốn làm bạn tôi ?
- Vâng ! Bước đầu của việc phát triển quan hệ chính là từ nền tảng bạn bè . Trước tiên là phải làm bạn , hợp mới lên bồ bịch . Anh không thấy như vậy sẽ rất hay sao ?
- Thiệt tình … không ngờ tôi lại gặp phải con người quái dị . Bạn là bạn mà bồ thì sao ? Cô tưởng quan hệ cứ y như kẹo mạch nha hay kẹo cao su kéo dài mãi ? Tôi ghét thứ quan hệ không rõ ràng như vậy !

- Tuy vậy nhưng tương lai cũng có thể xảy ra … – ” con người này sao vậy ” … – nên mới xin làm bạn trước !
- Tôi không thích ! Ai lại đi bạn bè gì với bọn con gái ! Nếu muốn tìm người chơi thì cô lầm rồi ! Đến chỗ khác mà tìm đi ! Thiệt tình , người ta đã quá bận ! …
Những câu nói đó làm Mỹ Dung vừa xấu hổ vừa tức giận . Không để ý đến thái độ của Mỹ Dung , Hải Phương quay lưng bước vào quán ….
- ” Ư … sao lại có loại người cư xử đáng ghét như vậy ? Tệ hại ! Đúng là đồ khốn kiếp ! Từ khi sinh ra đến giờ chưa bao giờ mình bị cự tuyệt một cách nặng nề thế này . Danh dự , thể diện , tự trọng mất sạch ” … Mỹ Dung tức tối nắm chặt tay … – ” càng hay , nói chung mình ghét loại đối tượng thu hút dễ dàng . Phải bắt tên này trở thành tù binh của mình . Để hắn phải trả giá đắt về việc xem thường Triệu Mỹ Dung này ! ” …
” Kẹt … phụt ” … – Xin chúc mừng , phải đãi nhé ! Ghen tỵ thật , được 1 cô bé xinh xắn xinh làm quen , chắc thích lắm … Giang Định cười toe toét , nói luyên thuyên nhưng Hải Phương chẳng phản ứng gì , chỉ đáp gọn lỏn 1 cậu :
- Tôi vào thay áo …
- Cậu không cần bí mật thế ! Cả hai nói gì ? Hẹn nhau à ?
- Làm ơn tha cho …
- Có thể bảo cô bé ý giới thiệu bạn cho tớ không ?
- ” Lạ thật … nếu anh ấy có bạn gái … mình phải vui chứ ? Sao thấy buồn vậy ? Lòng cứ cảm giác hụt hẫng ! ” …
- Mệt quá đi ! Lương thấp đáng thương …mà bắt làm nhiều thế ! Nếu không phải tại Bảo Hoàng giới thiệu , anh đã nghỉ rồi . Đói quá ! Bị mùi dầu mỡ ám ảnh đến nỗi không nuốt nổi . Hay về nhà nấu lẩu ? … Hải Phương ngưng nói quay ra nhìn Ni , vẻ mặt cứ như người mất hồn …
- Anh nói em có nghe không ? … Ni không nói gì , Hải phương nổi cáu … – Ni ! Nghe anh nói gì không hả ? Nghĩ gì mà ngơ ngác vậy ?
Đến lúc này Ni giật mình , vội đáp lại :
- Đâu , em có nghe , anh bảo nấu lẩu ? Nhất trí , em sẽ nấu phụ ….
- Oắt con mà cũng có tâm sự , trẻ con thì phải sống đơn giản chứ !
- Em không phải trẻ con !
- Ơ … Hải Phương ngạc nhiên …
- Tuy em thấp bé , mặt mũi như con nít và không biết gì nhiều … nhưng đừng xem em là trẻ con ! Em có suy nghĩ , cũng biết bực bội , cũng bị tổn thương … – ” Chết thật ! Mình nói gì thế này ? Vốn đâu định ” …
- Sao ? – Hải Phương càng ngạc nhiên hơn – Em sao vậy ? Chuyện gì xảy ra vậy ?
- Ni !
Cả 2 quay ra thấy Hải phong …
- Không thấy trễ quá sao Ni ? Giờ này mới về !
- Hải Phong !
- Cho thêm bát nữa !
- Bát thứ 3 rồi !
- Anh cẩn thận , nhai từ từ thôi ! Trễ thế này chưa ăn ?
- Đúng ! Chính là vị này ! So với cơm ký túc xá thì 1 trời 1 vực …
” Cạch ” … – em no rồi !
- Đi tắm rồi ngủ , Hải Phong no rồi thì đi ngủ đi !
- Phải chờ tiêu hóa mới ngủ chứ anh ! … Sao Ni về trễ thế ? Hôm nay chỉ lễ khai giảng , lẽ ra về sớm !
- À … tám với lũ bạn , không ngờ thời gian trôi nhanh thế !
- Thật sao ? Thấy Ni về cùng với Hải Phương , tưởng cả 2 về cùng nhau !
- À tại gặp anh ấy ngoài cửa … – ” việc làm thêm khoan nói Hải Phong hay , có khi cậu ấy sẽ phản đối ” … rồi Ni quay ra rửa bát tiếp …
- Ni ơi !
- Ơi … gì vậy ?
- Dạo này tôi cứ hay suy nghĩ chuyện của Ni ?
- Vì sao thế ?
- Nói thật … có mấy lần định gọi cho Ni … nhưng ngại Ni không thoải mái ! … Hải Phong gãi đầu … – Sao vậy Ni ?
- Sao ?

- Chằng lẽ Ni không muốn nhìn thấy tôi ? … Hải Phong tiến đến đứng sát cạnh Ni , bất chợt Ni thấy ngượng ngùng …
- ” Chà làm giật mình … Con người này là Hải Phong sao ? Vóc dáng cao to hơn trước , trước kia cậu ta gầy … vậy mình biết trả lời sao đây ? ” … – Ni cũng nhớ Hải Phong !
- Vậy …. ” tính … tong ” … – Hình như anh Hải Anh về , để Ni ra mở cửa cho anh ấy … Chào anh Hải Anh , Hải Phong về rồi …
- Vậy à ?
- Anh ăn tối chưa
- Anh ăn rồi , khỏi lo cho anh !
Hải Phong nhìn Hải Anh bằng ánh mắt hình viên đạn …
- ” Tiếc không khí lãng mạn vừa rồi ! Anh Hải Anh về trễ thêm tí thì hay ! ” …
- Nhóc này , nhìn gì ghê thế ? Mà mấy hôm không gặp , cậu cao hẳn lên !
- Cao hơn hẳn 4cm , hầu như ngày nào em cũng nghe thấy xương mọc răng rắc …
- À … tuy hơi trễ nhưng xin chúc mừng lần đầu cậu lên sân khấu ! Chắc đứng topteen chỉ là vấn đề thời gian !
- Anh đừng nói thế ! Lên tivi rồi trả lời phỏng vấn hoài làm em mệt nhoài , không có cả thời gian ngủ nghỉ !
- Nhóc chảnh thật , đã nổi tiếng còn phàn nàn !
- Anh đâu biết chứ , em cũng phải nỗ lực bao nhiêu , chứ đâu phải ngồi mát ăn bát vàng !
- Này , đây là công việc cậu tự nguyện thì đừng càu nhàu nữa . Huống chi làm gì cũng phải nỗ lực ! À … nhân vật bận bịu thế sao nay lại ở nhà ?
- Được nghỉ hai ngày vì em bảo , không cho nghỉ thì em không đến lễ trao giải .
- Hà , tội giám đốc Minh Đạt quá , vậy mai cậu sẽ ngủ bất tỉnh nhân sự cả ngày ?
- Anh điên à ? Đây là kỳ nghỉ tranh thủ lắm mới được . Sao lại lãng phí vào giấc ngủ !
- Vậy cậu định làm gì ?
- Em sẽ đi chơi với Ni !

- Sao ? Cậu vẫn chưa bỏ ý định tấn công Ni ? Tưởng cậu muốn quên đi tâm trạng đó nên mới tập huấn ?
- Nếu dễ dàng bỏ cuộc vậy thì lúc đầu em đâu nói ra ! Em sẽ chờ đến khi Ni để ý sự tồn tại của em . Em tin tằng sẽ có ngày Ni hiểu lòng em !
- ” Ra tên này nghiêm chỉnh … cứ tưởng vui buồn thất thường nó sẽ chóng quên con bé ! ” …
” Cộp … cộp … cộp ” … – Dậy đi Ni , còn ngủ đến bao giờ ? Ngoài trời đẹp lắm , ta đi chơi nào ! … nhưng Ni không có trong phòng …. – ” Chuyện gì thế này ? Chẳng thấy Ni đâu cả ! ” ….
- Ồn ào quá Hải Phong , anh vừa chợp mắt !
- Anh ơi , Ni đi đâu rồi ?
- Ni biến mất ? Hay cô bé mua gì ?
- Hình như đi lâu lắm , phòng sắp xếp gọn gàng …
- Thế còn di động có liên lạc được không ?
- Di động thì không có ai nghe hết , chẳng biết đi đâu …
- Dạo này cô bé hay ra ngoài làm gì nhỉ ? Mấy ngày nay Ni về trễ lắm !
- Anh ơi , anh cả cũng biến đâu mất ! Tối qua họ cùng về hay cùng đi ?
- Lại thế được ? Anh cả và Ni sao ?
- Tức thật , biết vậy gắn thiết bị theo dõi Ni !
- Phạm pháp đó , tưởng cậu là papazzi ? Mà khoan … cô bé tên Tường Vy hình như thân với Ni … ” tách … tách ” … – đây rồi ! Tường Vy lớp 11 , địa chỉ và điện thoại …
- Sao lại lén trộm tư liệu của học sinh ?
- Im đi ! … Tường Vy còn nhớ anh không ? Anh là Hải Anh , anh của Ni đây ! Nhà đang có chuyện gấp mà không liên lạc được với Ni , em biết Ni ở đâu không ? …. Sao ? Nó làm thêm ở tiệm fast food ? Em đọc lại địa chỉ đi . Được , anh biết rồi , cảm ơn em nhé !
- Anh bảo sao ? Ni đi làm thêm ?
- Tường Vy nói Ni làm thêm ở tiệm fast food !
- Đưa em địa chỉ … em đến đó luôn !
- Khoan đã , cậu định đi như vậy à ? Tỉnh táo lại đi , cậu đang là ngôi sao . Không thấy những tờ quảng cáo treo đầy . Cậu muốn bị fan nữ bao vây sao ? Đội mũ mang kính râm mà qua măt được fan sao ?Không nổi đâu , thôi cậu giả gái đi … Hải Anh cười nham hiểm …
- Anh nói cái gì ?
- Chờ 1 tí , tôi sẽ cho cậu biết thực lực bao năm ở lớp học thêm !
- Anh ! … Không chịu đâu … Chết cũng không … Á ! ….
- Ni làm thêm ở đây ?
- Đúng , chính là tiệm này !
- Hải Phong , tôi thấy cậu giả gái rất hợp … Hải Anh lấy tay che miệng cười tủm tỉm …
- Ai hóa trang cho người ta vậy ?
- Thôi đừng cãi cọ , vào đi !
- Xin chào quý khách !
- Mỹ Dung nhìn kìa , đằng kia có 1 cặp đẹp lắm
- Phải đó , cả hai trên trung bình quá xa !
- Cô gái thon cao , thu hút như người mẫu vậy !
- Người mẫu chết sạch rồi ? Chỉ cao là làm người mẫu được ? … – ” tức quá ! Ngoại hình mình luôn lợi thế , sao lại không ổn với Hải Phương ? Cộng thêm những cô xinh xắn kia cứ lượn lờ quanh tiệm này , đến pó tay ! ” …
- Kiểm tra xem khăn giấy và dầu gội có chưa , còn sót gì chưa mua nhỉ ? Sao em không mua siêu thị gần đây mà phải mua ở chỗ hạ giá rất xa ?
- Đương nhiên , vì rẻ hơn rất nhiều mà !
- Tinh thần tiết kiệm đáng nể , nhưng đâu phải tiền của em , sao phải tính toán thế ?
” Thình … thịch ” … – ” Mình sao thế này ? Tự dưng tim cứ ” …
- À , ta mở tiệc noel nhé ! Em thấy sao ?
- Anh ơi em hơi mệt , em về trước nhé … rồi Ni chạy biến đi mất …
- Dạ tiệc noel … Hải Phương khẽ cười … – nếu nói có 2 người chắc cô bé sợ chạy mất ! …
” Rầm ” … – ” Gì chứ ? Đột ngột hỏi thế ? … Trời , mặt nóng ran , tim đập , tay toát mồ hôi … có lẽ nào … mình bị suy tim ? Không được , mình là đứa trẻ mồ côi được nhận nuôi về , nhỡ ốm thì sao ? Không thể gây rắc rối cho cả nhà ! Lẽ nào đây chỉ là triệu chứng cảm cúm thông thường ? Giờ mình vẫn khỏe thôi ! ” ….
- Đấy … kia là ?
- Xin lỗi, chúng tôi đi mua ít đồ nên về muộn !
- Không sao , vừa rồi cũng không có khách !

- Sao anh hai lại ở đây ? … Hải Phong đứng bật dậy …
- Bọn con gái sẽ phát hiện Hải Phong đấy … Bình tĩnh quan sát thêm chút nữa xem … – ” Chà ! Thật bàng hoàng ! Ra anh hai và Ni làm thêm ở đây ! Chuyện này là sao ? … Cộng thêm … từ họ toát thêm vẻ hòa hợp là sao ?”…
- Nhìn kiểu gì cũng thấy con bé Ni đó gai mắt !
- Đừng lo , nó và Hải Phương đâu phải bồ ! Thứ tầm thường đó sao xứng với Hải Phương !
- Phải đó , nhìn cũng biết không có khả năng này , nghe nói Hải Phương còn từ chối Mỹ Dung !
- Biết mình đẹp trai nên chảnh !
- Cũng phải … tầm nhìn của Hải Phương đâu thấp thế ! Con bé kia dù sao vẫn dưới trung bình !
- Này , thứ con gái xấu xí đó mà dám bắt cá 2 tay , chết cười !
- Có cần tụi mình đập 1 trận cho nó tỉnh ra không ?
Những câu nói của đám bạn Mỹ Dung làm Hải phong nghe thấy rất chướng tai và tức giận , Hải phong đập bàn , mặt hầm hầm tiến đến chỗ đám bạn Mỹ Dung đang ngồi , nhìn Mỹ Dung bằng ánh mắt nảy lửa …
- Cô là ai ?
- Gì ? Tưởng ra sao , hóa ra chỉ là đậu hũ ế . Và còn là loại bốc mùi chua !
- Cô là gì ? Đâu ra ăn nói vênh váo !
- Biết tụi này là ai không mà dám nhiều chuyện ? Có nghe về nhóm bướm đen trường … ( không ghi tên trườnng tránh xúc phạm ^^ ) …
- Bộ định quyết đấu hôm nay ? Thuộc băng nào vậy ?
- Ê … bọn con gái uýnh lộn kìa , mau đến can !
- Quý khách ơi , đây là nơi buôn bán !
- Bướm đen , ruồi đen gì , đừng tụ tập làm chuyện bậy ! Về nhà đọc sách và làm việc nhà đi ! Đồ ranh con !
- Nói sao ? Muốn chết à ?
- Ở đâu ra vậy ? … ” bộp ” … cô gái kia giơ tay định đấm nhưng Hải Phog chụp được , kéo mạnh tay làm cô gái đó bị đau nên kêu lên ….
- Đau quá ! Buông ra đi ! Sắp gãy tay rồi ! …
- Cô hứa không thế nữa tôi mới buông ra …
- Hứa rồi , mau buông ra !
” Vụt ” … – Mấy pà tám này , mau cút hết đi ! Gặp mấy cô thêm lần nữa tôi không tha cho đâu ! Còn việc nữa , đây là … rồi bấu lấy cổ Hải Phương … – bạn trai tôi đó , các cô đừng mơ tưởng nữa !
Chỉ nghe đến câu đó , Mỹ Dung tức tối cầm áo chạy ra khỏi quán …
- Giờ con gái đáng sợ thật !
- Anh chủ tiệm thấy không ? Hải Phương tán lúc nào được cô xinh thế !
- ” Cô nàng đẹp thật … nhưng đang quen anh Hải Phương thật sao ? “…
- Nè , giờ cậu đang đóng vai gì ?
- Anh mới đang đóng vai ai đây ?
- ” Hả ? ” …
- Được rồi , đừng quậy nữa , có gì về nhà nói . Mọi người đang nhìn kìa !
- Anh Hải Anh ? … Ni sửng sốt …. Chưa hết sửng sốt thì chợt Ni nhận ra người con gái kia là Hải Phong …
- Đây là Hải phong à ?
- Tức thật … ngượng quá !
- Đúng là Trịnh Hải phong ? …
- Nói đi chứ anh , chuyện này là sao ? Sao cả hai lại cùng làm thêm 1 chỗ ?
- Này nhóc ! Từ nãy giờ đã giải thích bao lần ! Tiền tiêu vặt bị mẹ ” đóng băng ” , bất đẵc dĩ nên mới phải làm thêm . Chỗ bạn bè giới thiệu , ngẫu nhiên lại cùng nơi Ni làm . Chỉ thế thôi !
- Anh ấy có nỗi khổ tâm nhưng Ni sao lại đột ngột làm thêm ? Có phải vì thiếu tiền /
- Ơ …….

- Ngốc lắm ! Cần cứ nói anh 1 tiếng !
- Tôi có rất nhiều tiền ! Từ bé đã quay quảng cáo nên con số đâu có nhỏ ! Có biết mỗi lần ký hợp đồng là bao nhiêu không ?
- Thằng ranh , chạm đến nỗi đau ! Tỉnh táo lại đi ! …. ” Cốp ” …
- Sao tự nhiên đánh em ? Em nói sai à ?
- Thằng ranh khoe của hả ? Sao cứ nhắc đến chuyện tiền ? Có nhiều tiền vậy cho anh được không ?
- Tiền em kiếm được thì em tiêu , anh cấm được em sao ?
- Thằng nhóc còn cãi !
- Nếu vì Ni thì chẳng sá gì ! Ni thích em sẽ làm tất cả cho Ni vui !
- Hải Phong ….
- ” Vậy là sao ? Chẳng lẽ Hải Phong tuyên bố kiểu đó đã làm Ni xúc động ? ” …
- Cảm động muốn khóc quá ! Cảm ơn Hải Phong ! Đây là câu khen tuyệt nhất từ trước đến giờ ! À cách này không lâu hình như có xem trong phim ….
- Tức ! Tức quá !
- Sao đột ngột thấy thằng nhóc đáng thương ?
- Tình cảnh này gọi là tự đào mồ chôn mình !
- À phải rồi , đợi Ni đi lấy cái này nhé …. Quà tặng Hải phong !
- Cái gì đây ?
- Định để noel mới tặng … nhưng sợ lúc đó cậu bận quá không gặp được . Món quà mừng cậu lần đầu lên sân khấu cũng là quà noel luôn . Nói trước nhé , Ni không giàu để mua những thứ đắt tiền đâu nên đừng hy vọng nhiều . Chỉ là khăn quàng và găng tay thôi . Vốn định tự tay đan nhưng Ni không khéo tay lắm !
- Vì thế Ni đi làm thêm ?
- Thích mua quà bằng chính đồng tiền mình làm ra !
- Ni …. rồi Hải Phong kéo Ni lại ôm vào lòng …. – Yêu Ni nhất ! Hết sức thương mến Ni … rồi cười 1 cách hạnh phúc . Hải Anh mặt đượm buồn . Hải Phương chứng kiến cảnh đó thì vội quay lưng bỏ đi trong sự bực bội …
- Tức thật !
Câu nói đó làm Hải Anh rất ngạc nhiên …
- Xin chào quý khán giả , ngôi sao mới đã đến . Hôm nay chúng tôi đã mời Hải Phong , một thần tượng của lớp fan trẻ . Album đầu tiên của Trịnh Hải Phong đã đứng đầu topteen , bạn cảm giác ra sao ?
- À , lúc đầu cũng không tin lắm . Nhưng rất tuyệt vời , nhờ fan ủng hộ cả
- Dạo này khăn quàng và găng tay Hải Phong đã trở thành trào lưu , Hải Phong có lý do đặc biệt để phục trang thế không ?
- Không có gì đặc biệt , vì đây là món quà rất thích nên thường xuyên sử dụng !
- Quà của bạn gái ?
- Đây là quà của người nhà tặng , thấy thoải mái nên quàng cổ luôn . Quà fan tặng mình cũng rất trân trọng .
- Ngoài sinh hoạt nghệ thuật ra , Hải Phong thích làm gì ?
- Đi học …
- Hả ? Đến trường ?
- Vâng , trước mắt rất muốn trở lại trường học … gặp bạn bè và cũng muốn ngồi trong lớp .
- Nhưng các bạn nghỉ hè , đâu chắc nghĩ thế !
- Không , hễ được ngồi cạnh Hải Phong , học hè sẽ rất vui .
- Kế tiếp xin phát sóng chương trình MTV của Hải Phong …

- Tuyệt vời … love Hải Phong forever … Hải Phong tuyệt quá phải không ? Mình mong sớm được gặp Hải Phong trong trường …
- ” Kể từ đó giọng nói của Hải Phong …cứ quẩn quanh trong đầu mình ” …
- Tụi em đây , anh …
- Gì vậy ? Sao gọi anh ra vội thế ? Còn lôi cô bé này theo !
- Anh thật quá đáng . Lúc gọi điện tìm chỗ Ni làm , anh cứ bảo sẽ tạ ơn !
- Bao nhiêu tiền ? Đưa bao nhiêu thì đủ ?
- Đừng thế , ngồi xuống đã . Nói chung anh nợ em 1 món nợ nên phải hy sinh thôi .
- Biết làm sao , tùy các cô . Hôm nay Ni không đi làm à ?
- Hôm nay em được nghỉ
- Được , vậy hôm nay là gì đây ?
- Ăn pizza , hát karaoke , xem phim …
- Theo anh thì ăn thức ăn nhanh , đi mua sách , ghé siêu thị được không ? Vậy đỡ tốn kém !
- Cho hambuger và khoai tây chiên !
Vị khách đó định nói thêm câu nữa nhưng nhìn thấy khuôn mặt ngẩn ngơ của Hải Phương nên lại thôi …
- Này , cậu giúp Hải Phương mời khách !
- Vâng , thưa ông chủ …
- Cậu ấy dạo này có vẻ lạ …. ngơ ngác sao đó , lạ quá ! …
- ” Với Ni mà mình thật lòng … gì mình cũng tự nguyện … biết làm sao khi đã mến thương rồi … Hải Phong thật thà quá , không ngờ nhóc bộc lộ đơn giản vậy , phục lắm . Cứ tưởng nó còn bé thì khỏi bận tâm . Sao lại là nó ? Sao giờ nhỉ ? Anh em lại thương cùng 1 đối tượng ” …
- Em xin lỗi vì đã làm anh vất vả cả ngày hôm nay …
- Thôi xem như tôi tiện đường hóng gió … Ta tìm chỗ nào ngồi uống nước đi Ni ! … Nào , xin mời . Ý anh …
- Gì hả anh ?
- Ý anh là … Ni nghĩ sao về Hải Phong ?
Ni hơi ngạc nhiên trước câu hỏi của Hải Anh …
- Chẳng phải em cũng biết … Hải Phong rất thương em . Nên em cho nó biết tâm tư em đi !
- Thương ? Vậy mà gọi là thương ? Các anh luôn thế , chê bai ghét bỏ không xem em ra gì … luôn cho em là osin , bắt em vâng lời không điều kiện . Hễ chút gì không vừa ý là mỉa mai , chế giễu . Giờ đột ngột nói mến thương làm sao em tin được . Em chẳng tài nào biết là thật lòng hay giả dối !
- Xem ra bọn anh cư xử rất tệ hại với em . Nếu cố tìm ra lý do … Hải Anh gãi đầu … – là vì bọn anh ngượng vì những chuyện đã qua !
- Ngượng ? Anh nói vậy mà nghe được à ?
- Đúng ,chỉ vì 3 anh em không biết phải làm sao để hòa thuận với em …
- ” Sợ bị thấy lòng mình … nên làm ra vẻ xem thường ? ” …
- Bọn con trai hay ngượng ngùng …. vì thế càng yêu mến càng muốn che đậy tâm trạng đó . Tuy trẻ con nhưng bất đắc dĩ thôi … Ni hãy bỏ qua cho bọn anh nhé !
- Sao chứ ? Tệ hại quá ! Chẳn lẽ câu nói đó bảo em quên đi bi kịch suốt 7 năm ? Như những tổn thương kia chưa hề có … – ” Vì yêu mến em nên hành em ? Ngượng ngùng nên mới bực bội ? Không tin được những lý lẽ này ! Đâu phải ai khác mà là anh chàng ưu tú nhà họ Trịnh ? ” … – anh ơi , nói chung giờ đầu em rối lắm ! Biết Hải Phong thật lòng yêu mến em và thay đổi nhiều , em vui lắm … Nhưng đó không phải là điều em cần . Được bình đẳng như con một nhà , không phải con vịt con xấu xí nhặt về , em muốn trở thành em gái thực sự của các anh . Được Hải Phong và các anh chấp nhận . Em mong em …
- Rất tiếc làm Ni thất vọng … Hải Anh thở dài … – em đừng ôm ấp hy vọng làm gì . Và không phải ghét nên mới phản đối việc em trở thành người nhà . Cả Hải Phong và bọn anh đều không muốn em trở thành em gái ! Vì tụi anh đều thương em và coi em như đối tượng !
Đến lúc này Ni thực sự không nói được lời nào nữa …
- ” Bọn anh không yêu mến em như cô em gái ? Mà xem em như bạn gái , là đối tượng … mình chỉ muốn giữ tình trạng hiện giờ … nhưng hoàn cảnh cứ dồn ép ! Chuyện gì thế này ? Mình chẳng tài nào hiểu nổi . Như mặt đất dưới chân đột nhiên lung lay ! ” …
- Lạnh quá , ghét nhất đến trường mùa đông . Ni , tớ đang có vé liveshow , đi không ? Hôm nay nghỉ đi , đừng làm thêm nữa !
- Biểu diễn ca nhạc ?
- Đúng đó , đi thôi . Tranh thủ lúc này tham quan truyền hình chứ … rồi không đợi Ni nói câu nào , Tường Vy kéo Ni đi …
- Người đông quá ! Những người không có vé đều phải xếp hàng dài . Ni cầm vé này vào .
- Vui ghê ! Lần đầu tiên tham gia hoạt động này . Vừa xem biểu diễn , vừa cổ vũ cho thần tượng mình yêu thích !
- Đừng nhầm đối tượng nhé ! Sai là không được đâu !
- Yên tâm ! Không lú lẫn đến mức đó đâu !
- Vậy là ca khúc ” It”s love ” của Hải Phong sắp dành vị trí topteen !
- Trịnh Hải Phong !
- Tuyệt vời quá Hải Phong !

Bài biểu diễn của Hải Phong làm ai cũng thấy phấn khích . Ni ở dưới cũng cảm thấy ngạc nhiên và ngỡ ngàng …
- ” Sao cậu ấy lại tỏa sáng thế ? Không phải Hải Phong ở nhà mà mình biết ! Đấy là 1 ngôi sao đầy hào quang ” …
- Tuyệt vời !
- Buổi biểu diễn hiện trường đầy sức hút ! Cứ mong khai giảng đến sớm để được gặp Hải Phong trong trường !
- Ủa phải Ni không ?
- Đúng cô bé chúng ta đã trang điểm đấy !
- Ơ … chào các chị !
- Đang nghỉ đông sao không đến chỗ các chị ? Chị sẽ dạy cho cách trang điểm !
- Dạo này các chị bận mà !
- Ừ ! Từ khi Hải Phong nổi tiếng thì bận túi bụi …
Cả 3 mải nói chuyện mà quên mất sự có mặt của Tường Vy …
- Giờ bọn chị về văn phòng , em có đi cùng không ?
- Công việc hôm nay đến đây ngưng , kết thúc xong sẽ gặp Hải Phong …
- ” Hải Phong ? ” …
- Khỏi ạ !
- Được rồi , vậy gặp lại em sau nhé !
- Các chị ấy là ai vậy ? Ni quen người ở đài truyền hình à ?
- À … những chị trợ lý trước kia mình đã gặp !
- Ra thế … chắc Ni biết ước mơ tương lai của tớ ?
- Biết chứ , bạn muốn làm công việc tạo hình …
- Thế nào cũng có ngày tớ tạo hình cho ngôi sao tớ yêu thích .
- Biết rồi , tuyệt lắm . Tớ cũng mong có ước mơ rõ ràng như Tường Vy .
- Hỏi Ni nè , chị trợ lý ấy có phải … là người tạo hình cho Trịnh Hải Phong ?
Ngỡ ngàng giây lát , Ni gật đầu …
- Vậy Ni quen bao lâu rồi ? Và rất thân ?
- À này Tường Vy …
- Đừng chạm vào tôi ! Quá sức thất vọng . Ni biết tôi rất mê Hải Phong mà . Rõ ràng ngày nao tôi cũng nói chuyện về thần tượng Hải Phong . Nhưng Ni cứ thản nhiên , đối xử với tôi như vậy sao ?
- Tường Vy …
- Nhớ lại thì bạn gái của Hải Phong bị đồn trên mạng , chẳng lẽ là Ni ?
- Không phải đâu Tường Vy , tớ không phải bạn gái mà …
- Đừng nói , tôi không muốn gặp hay nói gì với Ni nữa . Ni đáng sợ lắm . Ra vẻ ngây thơ mà là người hai mặt ! Tôi cứ xem Ni là bạn thân nhất , vậy mà Ni chơi tôi 1 vố đau . Từ nay đừng tìm tôi nữa , cũng đừng ra vẻ quen biết . Tôi không thích thấy Ni đâu … rồi Tường Vy không để Ni giải thích mà chạy đi làm Ni cảm thấy mình rất có lỗi …. Ni khóc …
- Lỗi tại mình … không phải như thế đâu mà …. không phải như bạn nghĩ đâu . Tường Vy tốt với mình như vậy … nhưng vì mình không tin tưởng bạn bè nên giấu chuyện mình là con nuôi … Tường Vy là người bạn thân thiết nhất ! …
” Tu … tu ” … – Nước sôi vậy mà không ai nhắc xuống …
Hải Phương cầm lấy ấm nhưng vì không đeo găng nên bị bỏng , hất đổ cả ấm nước . Bị đau nên Hải Phương kêu ầm lên , lúc này Ni mới giật mình quay ra …
- Sao vậy anh ? Anh bị bỏng à ?
- Đau quá ! Cứ như bị dao cạo rách ra !
- Chờ em đi lấy hộp thuốc !
- Đau quá , nhẹ tay chút thôi . Bôi thuốc mà thô bạo vậy sao ? Da ta tôi sắp bị lột sạch đấy
- Phỏng chút xíu thôi mà la như bị chọc tiết . Lúc đánh lộn anh có chú ý đến trầy da gẫy xương đâu !
- Đương nhiên ! Con trai đâu thể nào rên rỉ vì bị trầy trụa đâu . Mà Ni lạ vậy , nghĩ vẩn vơ quên cả bếp gas . Thật lo có ngày em đốt cháy cả nhà này . Phải luôn nhắc nhở mình cẩn thận chứ !
Nhưng Ni vẫn chẳng nói gì làm Hải Phương bất chợt thấy khó chịu …
- Sao ? Có chuyện gì à ? Ý anh là … nếu có gì bực bội em cứ nói ra thì hơn . Cứ để trong lòng cuối cùng chỉ khổ em thôi … và dần dần thành tâm bệnh . Xưa nay anh chưa từng xem em như con nít hoăc xem thường em , chỉ là không biết em sao …
- Anh …. anh có hiểu được nỗi cô độc của trẻ mồ côi không ? Em không hay cho mình là mồ côi nên không thấy hạnh phúc hay đáng thương . Em nghĩ mình sung sướng hơn 1 số người … Nhưng thực tế giờ em thấy rất buồn . Trên đời này chỉ có cha mẹ ruột mới có thể tin cậy em dù em có làm gì , thậm chí mắc sai lầm . Nếu cha mẹ ruột em còn sống … em sẽ không cảm thấy trơ trọi và bất lực như vậy … rồi Ni khóc làm Hải Phương ngỡ ngàng không nói gì ….
- ” Có lẽ nên đến xin lỗi Tường Vy ” … – À , Tường Vy ….
- Tiểu Trúc , xuống cantin với tớ không ?
- Bồ thử loại kem sữa mới ra chưa ?
- Chưa , đấy là loại kem Hải Phong quảng cáo …
- Đúng , để tớ mời bồ nhé !
Cả 2 bỏ đi để lại Ni đứng trơ trọi ….
- Đừng ích kỷ thế Hải Phương , giới thiệu cô bé lần trước cho tôi đi ! Cô bé ý học trường nào ? Chắc người mẫu đúng không ? Từ lúc sinh ra đến giờ tớ chưa thấy ai xinh hơn .
- Làn ơn đi , tớ đã nói bao lần cậu nghe không ? Không phải cô bé mà cậu tưởng tượng đâu , đừng mơ nữa !
- Thế không phải bạn gái cậu ?
- Nói bậy , bạn gái ai ? … – Tức ghê ! Không thể nói nó là trai giả gái , mình phát điên mất . Hải Phong làm sự việc càng lúc càng rối rắm … Hải Phương ngó qua Ni nhưng thấy Ni cứ ngẩn ngơ , Hải Phương kéo tay Ni …
- Làm xong rồi thì nghỉ 1 lát đi , định lau đến bao giờ ? Kiệt sức , ngã bệnh chỉ tổ tốn tiền thuốc …
- Em không sao , anh cứ kệ em ! Đây là chuyện của em , em phải tự thu xếp … – ” Giờ đừng nghĩ gì , phải tập trung vào công việc ” …
- ” Anh có biết nỗi khổ tâm khi thấy mình cô độc ra sao không ? Dù mình có làm gì , có lỗi lầm thế nào nhưng cha mẹ ruột sẽ tin con vô điều kiện và hiểu con nhất … Giá như cha mẹ còn sống thì ” … Bất chợt Hải Phương nghĩ về những điều Ni từng nói …
- Chủ tiệm !
- Chuyện gì thế ?
- Có thể ứng cho em ít lương được không ?
- Ứng lương ? Có chuyện gì xảy ra à ?
- Anh nói gì lạ thế ?
- Bảo Hoàng nói với tôi … cậu là quả bom không hẹn giờ nên chẳng thể biết bao giờ nổ …
- Em không gây ra tai họa gì hết , anh cứ yên tâm … – ” chắc phải may miệng Bảo Hoàng lại ” …

- Để coi nguyên vật liệu đủ chưa … cách làm …. rồi hiểu rồi , làm thử coi xem thế nào … coi bộ cũng khó đây … cũng may lúc đi làm thêm học được ít cách nấu … Ôi ! Suýt nữa thì trúng tay … Chết sắp cháy rồi ! … Tiêu … làm sao chỉnh nhỏ lửa đây …
- Chà! Muốn chợp mắt 1 tí quá … – ” bếp có mùi thức ăn ? Bà bếp không thể nào đến sớm vậy , hay dì về ? ” … vừa bước chân vào bếp Ni đã rất ngạc nhiên vì người đứng trong bếp là Hải Phương ….
- Anh Hải Phương ! Sớm thế anh vào bếp làm gì ? Anh đang làm gì trong bếp vậy ?
- Hay quá ! Xong rồi !
- Ủa ? Đây là cơm nắm mà anh … Cơm nắm ? … Chưa kịp cầm thì đã bị tuột hết …
- Chỉ có … 1 cái hỏng …
- Không chỉ có 1 cái hỏng ? Ở trường có hoạt động gì đặc biệt à ? Sao anh phải làm cơm nắm ? Nếu báo trước em sẽ giúp anh !
- Chuyện này à …. khi quyết định làm anh chỉ nghĩ tới cơm nắm . Anh nhớ tới cha mẹ … khi dã ngoại hoặc hoạt động thể thao …. mẹ thường làm cơm nắm nhưng do mẹ quá bận nên chỉ làm đến hết năm lớp 1 . Anh vẫn còn may mắn vì có những kỷ niệm đó … nhưng Hải Phong và Hải Anh thì không có . Nên anh mới bảo Ni đừng buồn . Có lẽ trước giờ anh đã nói quá nhiều câu làm Ni bị tổn thương nên không có quyền khuyên em . Nhưng chúng ta giờ đã là người nhà … và những người không máu mủ ruột thịt nhưng vẫn xem nhau như người nhà rất nhiều .
- Có nghĩa anh đã chấp nhận em là em gái ? Anh thừa nhận em cũng là thành viên gia đình này ? Thật sao ? Anh chịu xem em như người nhà ?
- Đương nhiên … nếu em không phải người nhà thì là gì ? Chẳng phải ta luôn ở bên nhau và mọi người đều yêu mến em ? Nên em đừng tự dày vò mình nữa !
- Anh !!! Em cảm ơn anh , em sẽ cố gắng , em đã có thêm can đảm . Giờ em chẳng sợ bị rẻ rúng nữa , cũng không thấy mình bị cô độc nữa .
- Em bị rẻ rúng hả ?
- Không phải , chỉ là cãi cọ giữa bạn bè !
- Giỏi lắm , làm anh hú vía . Nhìn thấy em buồn rầu anh lo lắm .
- ” Ơ … lại thế nữa rồi ! Mình luôn bình thường nhưng hễ nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của anh Hải Phương , bất chợt tim mình lại nhói ” …
- Thôi Ni đem cơm hộp và cả cái này đi …
- Ủa ? Gì vậy anh ?
- Tiền tiêu vặt cho em đấy … nói chung anh tạm thời thay mẹ , em dùng số tiền này mua gì ngon ngon ăn với bạn bè , tiện thể đi chơi đâu đó …
- ” Trước kia mình không biết … ra anh Hải Phương tốt thế . Cứ tưởng anh ấy là con người đáng sợ chỉ biết quát tháo … ra trên đời này có những việc không chỉ nên nhìn bề ngoài … trước giờ mình chưa từng hiểu anh ấy ” …
-” Mình thật vô dụng , sống ích kỷ , chỉ nghĩ cho riêng mình … sợ bị tổn thương , vì thế cứ giam bản thân trong vỏ ốc … phải đập vỡ vỏ ốc bên ngoài … từ giờ không lẩn trốn , phải dũng cảm đối diện với vấn đề ! Đối xử thật lòng với nhau không chừng Tường Vy sẽ chấp nhận mình ” … – Tường Vy ơi …
Nhưng Tường Vy quay mặt đi không nói gì làm Ni thấy hơi thất vọng 1 chút . Ni tự nhủ rằng không được bỏ cuộc …
- Trực mệt không ? Để tớ giúp nhé !
- Tránh ra cái coi …
- Hình như họ cãi nhau …
- Từ hồi khai giảng cứ chiến tranh lạnh với nhau …
Đáp lại thái độ nhiệt tình của Ni chỉ là sự lạnh lùng của Tường Vy … Tan học Ni cố gắng gọi nhưng Tường Vy cứ miết bỏ đi . Ni chạy theo kéo tay Tường Vy lại thì Tường Vy hất ra , mặt đằng đằng sát khí nhìn Ni …
- Tránh ra ! Đã bảo không bao giờ nói chuyện với cô nữa . Cô là papazzi hay kẹo siggom ? Sao cứ bám người ta vậy ? Không còn cả tự trọng sao ? Nếu tôi bị rẻ rúng thế thì dù có bị tổn thương hay thế nào … thì cũng không nói chuyện với cô nữa . Nghe đây … may là tôi chưa tiết lộ với các fan nên cô mới được sống bình thường , không bị hành thảm thương … nên đừng tốn công nịnh nọt tôi nữa !
- Mình giờ chẳng sợ bị ức hiếp ! Mình hiểu Tường Vy sẽ không làm thế ! Mình muốn xin lỗi vì mình không muốn mất Tường Vy … với mình , Tường Vy quan trọng hơn bất kỳ ai !
- Dù có nói gì … Tường Vy thở dài … – giờ tôi chẳng muốn nhìn thấy cô nữa . Đấy chính là tính nết của tôi , một khi đã không xem là bạn nữa thì sẽ không thay đổi . Nên đừng trông mong gì hết , hãy cứ sống theo ý mình ! … Nói xong Tường Vy bỏ đi , Ni gọi với theo :
- Mình sẽ chờ Tường Vy ! Tường Vy , mình sẽ chờ đấy , chờ đến khi nào bạn chịu chấp nhận mình ! Nên mong bạn .. mong Tường Vy … tuyệt đối đừng bỏ rơi mình … Xin Tường Vy đấy …
- Cho em về ! Mau lên , cho em về !
- Thấy chưa ! Cậu ấy lại bắt đầu .
- Ngoan được 1 dạo giờ lại quậy
- Xin anh cho em quay lại trường … em muốn về học !
Nhưng ông giám đốc không thèm nghe vì quá bực bội , ông giám đốc liền đeo tai nghe vào để không phải nghe gì nữa . Việc đó càng làm cho Hải Phong nổi cáu …
- Cuối năm ngoái anh đã hứa nếu em đạt giải ngôi sao mới sẽ cho em đi học … đã khai giảng lâu rồi , xem ra chỉ học mấy hôm là tốt nghiệp !
- Rõ ràng cậu biết liveshow và đóng phim bận túi bụi … nếu bỏ lỡ cơ hội này , công sức cả năm qua sẽ uổng phí ! Chẳng lẽ giờ cậu chưa rõ đây là giây phút quan trọng ? Quan trọng là …
- Với em bây giờ … những ngày cuối cấp … hơn cả việc nổi tiếng , hơn cả tên tuổi ngôi sao … quan trọng hơn bất cứ thứ gì ….
- Hải Phong !
- Nhìn kìa ! Mình được xếp cùng lớp với Hải Phong ! Làm sao giờ ? Quá may mắn , mình là lại được xếp cùng lớp với Hải Phong … Chắc Ni vui lắm ? Thế ra tối nào cũng không ngủ được ?
- ” Lần đầu tiên cùng lớp với Hải Phong ? ” …

- Nhưng từ khi khai giảng … Hải Phong chưa đến lớp lần nào . Cùng lớp chắc khó gặp vì Hải Phong còn bận ca hát , đóng phim !
- ” Tường Vy ? ” … Ni nhìn thấy Tường Vy ở hành lang , bất chợt Ni thở dài … – ” cũng may an ủi là … được chung lớp với Tường Vy … nếu chung lớp sẽ có cơ hội giảng hòa ” …
- Đến rồi đó …
- Ơ , kèm kỹ cho tớ !
Mấy học sinh đang đá bóng thì chẳng may bóng bay chệc hướng do 1 học sinh đá quá chân . Bóng đập vỡ cửa sổ , bay về hướng Tường Vy . Thấy nguy hiểm Ni vội đẩy Tường Vy ra và hứng trọn quả bóng đó . Tường Vy bất ngờ bị đẩy ngã , chưa hiểu chuyện gì , quay ra thì thấy Ni đã ngất xỉu , Tường Vy hốt hoảng …
- Ni … tỉnh lại đi … ai giúp giùm ! Mau gọi cô y tế đến !
- Được !
- Ni ! Tỉnh lại đi
- Tránh ra ! Tôi đưa Ni đến phòng y tế …

 

Đọc tiếp Ba chàng hoàng tử một nàng osin – chương 8

Truyện cùng thể loại
Danh Mục Truyện
Keyword: