Chap 8:
” Bíp ” … – Chà mình đang rơi vào lúng túng nghiêm trọng ! … Ni nhớ lại lúc Hải Phong hôn mình , bất chợt thấy đỏ mặt … – ” đấy là khuôn mặt con trai mình chưa thấy bao giờ … ngày mai làm sao đối diện với Hải Phong đây ? Thật không cách nào như trước kia …. Hải Phong quá ngốc ! ” …
- Lớp này có 1 con nhỏ tên Ni ?
- Cá biệt đó !
- Tụi nó là fan điên khùng của Hải Phong !
- Chắc nghe tin nên chạy đến đây !
Bất chợt trong lòng Ni dấy lên cảm giác bất an …
- Con nhỏ đóng kịch với Hải Phong là mày ? Nhìn vẻ hiền lành sao không biết thân phận , đi tán tỉnh Hải Phong ? Nói thử xem mày dùng thủ đoạn gì để quyến rũ Hải Phong ?
- Nếu thích Hải Phong … vậy các cô có thể đóng kịch trước mặt Hải phong ? Ào tới gây rối làm gì hả ? Chính vì có mấy cô nên các fan mới bị miệt thị !
- ” Tường Vy ” …
- Tường Vy đừng nhiều chuyện , tụi này không thích con nhỏ này nên cho nó 1 bài học . Không biết luật thì sẽ cho nó mở mắt ra . Luật cấm tiếp cận thần tượng ngôi sao không biết sao ? Dám giở trò với Hải Phong của tụi này ? Tường Vy cũng là fan của Hải Phong nên chắc hiểu ?
- Biết làm sao … rồi lôi ra 1 đống CD và 1 sấp ảnh ( từ đâu nhỉ ) … – đây là VCD quay sinh hoạt Hải Phong và 10 bức ảnh , VCD chưa công bố ! Nói trước nhé , những thứ này trên thị trường không thể mua được đâu !
- Bạn làm gì vậy ? Dùng những thứ này cứu con bé ?
- Không được sao ? Vậy cộng thêm thành tâm của tớ . Thôi nể mặt chút đi , cô bé này là bạn tớ nên tớ sẽ chịu trách nhiệm , được không ?
- Thôi được , nể mặt Tường Vy nên bỏ qua . Nhưng bạn cũng phải nhắc nhở lớp mình , đừng tưởng cùng lớp thì có thể thân mật với Hải Phong . Bị bọn này phát hiện lần nữa thì không xong đâu !
- ” Hung dữ vậy ai dám đến gần Hải phong ! ” …
- Đi !
Đám con gái bỏ đi , còn lại Ni và Tường Vy …
- Tường Vy …
- Xin lỗi Ni ! Những ngày qua … tớ đối xử quá đáng với Ni , cho tớ xin lỗi nhé !
- Không đâu , tớ có lỗi trước ! Tường Vy đừng giận tớ nhé ! Chừng nào Tường Vy nói hết giận tớ mới cười .
- Thua rồi … tớ thua Ni rồi ! Đầu hàng 2 tay luôn đó !
- Tường Vy ơi !!! … rồi Ni cười …
- Cô nhóc … cứ tưởng đơn giản mộc mạc , ai ngờ kiên cường và lỳ vậy , giỏi thật !
- À tớ có chuyện muốn nói …
- Chuyện gì thế ?
- Hải Phong … Hải Phong thật ra … là em của Hải Phương và Hải Anh !
- Sao ? Hải Phong là con út nhà họ Trịnh ?
Ni gật đầu …
- Ngốc ơi là ngốc … rồi vòng tay qua tóm cổ , bá vai Ni … Chuyện này phải cho tớ biết trước chứ ! Tin tuyệt hảo vậy sao giờ mới cho tớ biết ? Giờ tớ chẳng còn ngưỡng mộ hội trưởng fan nữa … Tường Vy cười lớn … – Có thứ này chống lưng thì từ nay bất luận hậu trường hay ký túc xá tớ đều vào tuốt hết ! Ôi .. yêu Ni quá ! Ni nhớ giúp tớ nhé !
- Mình là cứu tinh sao ?
- Dạ chào bác sĩ em đến lấy kết quả khám . Em có bị làm sao không ạ ?
- Không sao đâu , chỉ là do gặp căng thẳng , hay lo nghĩ nên vậy thôi . Thư giãn đầu óc chút là được !
- Vậy à ? May quá ! Thôi chào bác sĩ !
- Vâng !
” Cạch ” … – ” May quá ! Không bị làm sao ! ” … ” reng … reng ” … – Alo ? Ừ lấy kết quả rồi … Không sao , bác sĩ bảo chỉ tại căng thẳng thôi …. À không có gì , tôi có hay suy nghĩ gì đâu .Cảm ơn đã thăm hỏi . Thôi tôi cụp máy nha ! … ” tút … tút ” … đầu dây bên kia …
- Chưa nói hết câu đã cụp máy rồi , chán ghê !
- Cậu nói chuyện với ai thế ?
- À không có gì !
- Chỉ hy vọng cậu đừng quậy nữa …
- Anh Minh Đạt này này …
- Gì ?
- Anh cho em về trường học được không ?
- Sao ? Lại đòi về à ? Không được !
- Đi mà ! Em muốn về giải quyết 1 số chuyện .
- Không được ! Lần trước đã gây chuyện rồi . Không nhân nhượng với cậu nữa .
- Anh Minh Đạt , em nói thật mà . Anh mà không đồng ý thì liveshow sắp tới em sẽ hủy bỏ , không diễn 1 cái gì hết !
- Cậu … đừng có quá đáng !
- Không nói với anh nữa !
- Hừ … bực ghê ! Thôi được , về trường đi !
- Cảm ơn anh … cười nham hiểm .
- Đừng gây chuyện gì là được !
- Nhớ rồi … ” cạch ” … – ” Vui quá ! Lại được gặp Ni rồi ! ” …
- Bây giờ chắc đang tiết 2 , vẫn còn kịp ! … – Thưa cô cho em vào lớp !
- Lâu lâu mới thấy em tới trường nhỉ , thôi vào đi !
- ” Sao hôm nay cậu ấy đến trường nhỉ ? ” …
- A vui quá ! Hải Phong đi học …
- Tuyệt quá !
- Nào trật tự các em ! Tập trung vào đi ! …
” Reng … reng ” … – Nhớ làm đầy đủ các bài tập nha các em !
- Dạ ….
- Ni ! Ra đây nói chuyện với Hải Phong 1 lát được không ?
- Hơ …
Không để Ni nói hết câu , Hải Phong kéo Ni đi trước sự chứng kiến của rất nhiều học sinh , kèm theo cả sự ghen tỵ và tức tối …
- Nè bỏ tay ra … đau quá ! Cậu làm gì vậy ?
- Ni nè … Ni có nghĩ đến tôi không ?
- Sao cơ ? Sao cậu lại hỏi thế ?
- 1 ngày phải diễn đi diễn lại bao nhiêu lần … lúc rảnh tôi vẫn băn khoăn không biết Ni đang làm gì ? Liệu Ni có đang nghĩ đến tôi ? Có ăn đúng giờ không ? Hôm nay đã làm những việc nào ? Tất cả những điều về Ni tôi đều muốn biết … chẳng lẽ lòng Ni không như vậy ? Sao hả Ni ? …
- ……….
- Tọa độ X nếu là 1 thì … phần này rất quan trọng , các em phải nhớ nhé !
- Ni , Ni mặt dày lắm …
- ” Trái tim tôi , đầu óc tôi toàn bị Ni lấp đầy … tôi rất muốn biết Ni nghĩ gì ! ” …. ” Hải Phong bày tỏ rất thẳng thắn . Nhưng sao với những thể hiện đó mình lại không thể đáp lại thẳng thắn như vậy ? …. cứ như lời Hải Phong , mình và Hải Phong suy nghĩ khác nhau ” … Ni trầm ngâm …
- Cô bạn nói thẳng đi , có quan hệ gì với Hải Phong vậy ?
- Tụi này cùng lớp nhưng chưa bao giờ được trò chuyện với cậu ấy !
- Từ lúc nào mà Ni và Hải Phong thân thiết nói được những chuyện riêng tư vậy ?
- Đấy là …
- Họ là bà con …
- Tường Vy …
- Ni và Hải Phong có quan hệ họ hàng . Biết nhất định sẽ xì xầm nên Ni giấu . Bí mật đã lộ thì tớ cho các bạn hay 1 chuyện . Biết nhóm hiphop EXILE nổi tiếng không ? Anh chàng Hải Phương đẹp trai nhất nhóm chính là anh hai của Hải Phong !
- Cái gì ? Thật sao ?
- Hải Phong và Hải Phương trong nhóm EXILE là 2 anh em /
- Đúng ! Nên chúng ta có thể ăn theo mối quan hệ của Ni . Tiện thì trong lễ hội văn hóa này có thể mời EXILE !
- Làm ơn nhé Ni! Tớ luôn là fan nhiệt tình của EXILE !
- Đúng , nhờ ni đấy !
Lúc này Ni thấy rất lúng túng …
- Xin lỗi Ni , mình không nhắc đến anh Hải Phương để Ni phải lúng túng … Vốn định dời sự chú ý của họ đi …
- Không sao , nhờ Tường Vy tớ mới thoát được , cảm ơn Tương Vy ! Nhưng việc biểu diễn trong lễ hội văn hóa liệu có gượng ép quá không ? Liệu anh ấy có đồng ý ?
- Thật ra ước mơ của mình đó . Mình hy vọng được anh ấy biểu diễn lần nữa . Mai tụi mình gặp nhé ! Cứ thử nói với anh Hải Phương xem !
- Được , bye … – ” đi nhờ anh Hải Phương … nhưng dạo này gặp anh Hải Phương mình cứ thấy hơi ngại … không thấy sợ sệt lo lắng nhưng lại thấy ngạt thở ! ” …
- ” Chà , từ hôm đó Hải Phong không liên lạc . Biết là lúc này mình phải gọi trước … an ủi cậu ấy . Chúng ta đang quen nhau mà … trái tim mình ” … ” Cạch ” … Hải Phương bước vào và thấy Ni …. đang tắm . Sững sờ vài giây , Ni ngồi bệt xuống bồn tắm , kêu lên :
- Mẹ ơi !
- Cái gì chứ … Hải Phương đỏ mặt quay mặt đi … – Ranh con sơ ý vậy ? Tắm không khóa cửa ! Đừng hét tướng lên … Có gì xem đâu , thân hình trẻ con , suôn đuột như sân bay đó ai thèm nhìn … hừ … ” Rầm ” …
- “Thân hình trẻ con suôn đuột … câu nói đó làm mình buồn quá … ôi em ghét anh Hải Phương ” …
” Cạch ” … Hải Phương nhớ lại gương mặt Ni lúc đó , bất giác đỏ mặt … – Gì chứ ? … Sao con bé dễ thương thế nhỉ ? Tức thật … cứ thế này thì không biết lúc nào mình mất hết lý trí … tỉnh táo lại đi Hải Phương , mày đừng quên Ni và Hải Phong đang quen nhau đấy … sắp không cầm cự nổi , chắc phải bỏ cuộc thôi ” …
- Ni ngốc lắm ! ” 0 messenger ” … – ” gì chứ ? Đến giờ vẫn chưa gửi mail cho mình ? … Khoan … Hay cô bé ngốc đó cho thế là mối quan hệ cả hai đã kết thúc ? ” … – Các bạn ơi , giờ tớ phải về 1 tí , phiền các bạn nói với quản lý giùm !
- Cái gì ?
- Nè cậu điên à ? Biết bây giờ mấy giờ không ?
- Đừng lo tớ quay lại ngay … ” Cốp ” …
- Cậu đi đâu ? Điên à ? Sáng sớm mai có buổi biểu diễn ngoài trời , chẳng lẽ cậu quên ? Cậu cứ thế này chắc tôi suy kiệt già nua mất !
- Anh thông cảm đi , em quay lại ngay ! Mai đến đảo biểu diễn 3 ngày , 4 đêm mới về …
- Đừng quậy nữa … lôi đi xềnh xệch … – cậu biết hợp đồng này trị giá bao nhiêu không ? Chớ gây thêm rắc rối cho tôi , về ngủ đi !
- Cứu tớ với !
- Tụi này pó tay !
- Mấy người quá đáng lắm ! Không ai hiểu tâm trạng người ta , hèn gì không cách nào quen được bạn gái !
- Chết đi !
- Thằng ranh kia ! Động vào nỗi đau !
- Nhờ anh ?
- Thật ra tại bất đắc dĩ , các bạn em biết anh và em có quan hệ họ hàng nên … hôm lễ hội văn hóa , họ mong em có thể mời anh đến trường biểu diễn … anh từ chối cũng được , em sẽ giải thích với các bạn … em quên anh đã lớp 12 …
- Nếu anh nhận lời em có đồng ý với anh 1 chuyện không ?
- Chuyện gì ạ ?
- …. em chịu chia tay với Hải Phong …
- ………………………
- Nói đùa thôi , tại tôi ghen tỵ nên buột miệng chơi vậy thôi . Tôi đồng ý ! Trưa thứ 7 thì được , cô bé sắp xếp thời gian rồi nói lại với tôi …
- ” chỉ cần em chịu chia tay với Hải Phong ” … – Anh Hải Phương …
- Sao ?
- Không … em chỉ muốn … cảm ơn ! … – ” rất muốn hỏi anh ấy nhưng … làm sao mở miệng nói nổi … vì em là đứa con gái không xứng với Hải Phong ? Vì ước mơ vậy với cô bé mồ côi quá lớn lao ? Sao anh ấy lại … ghen ? Ghen với ai ? Tại sao vậy anh Hải Phương ? ” …
- Hải Phương đồng ý rồi hả ? Thật không ? Anh ấy sẽ đến lễ hội văn hóa ?
- Nhưng trường có cho phép ?.
- Đâu vấn đề gì .. con gái hiệu trưởng trường là fan trong club của Hải Phong . Nói bạn ấy thì vấn đề được giải quyết ngay !
- Ôi mong chờ ngày lễ hội quá !
- Đêm cuối cùng còn lửa trại và vũ hội , nếu mặc trang phục đẹp và nhảy với đối tượng thì tuyệt vời !
- Và còn tiết mục văn nghệ ngẫu hứng bầu chọn vua và hoàng hậu lễ hội !
- Ni ! Tụi mình tham gia tiết mục ngẫu hứng đi !
- Về trang phục cứ yên tâm , mẹ tớ sẽ chuẩn bị cho . Đợi thi xong chúng ta đi chọn vải nhé !
- ” Tiết mục ngẫu hứng … như lần trước … nhóm truyện tranh tổ chức ? Chắc sẽ vui lắm ! … gì chứ ? Sao lại nghĩ tới anh Hải Phương ? Thiệt tình … điên mất thôi ” …
- Các bạn ơi , lịch thi giữa học kỳ có rồi !
- Làm sao giờ ? Đợt thi cử cứ như địa ngục đang chờ !
- Các bạn xem , thời khóa biểu kín cả tuần !
- Quá đáng , vậy đâu còn thời gian chuẩn bị lễ hội !
- Tệ hại ! Nếu lần này thi không được điểm cao thì thảm lắm … A Ni ! Có thể nhờ anh Hải Anh ôn bài cho không ?
- Nhờ anh Hải Anh ?
- Đúng , tuy tính nết khó chịu … nhưng bài tập ôn chắc không vấn đề gì . Đã vậy nhờ anh ấy hướng dẫn giải 1 số đề thi cũ . Nhờ Ni nhé ! …. ( viết đến đây thấy buồn ngủ quá nhưng vẫn phải cố post nốt :[ ) …
- Sao ? Ôn tập thi ? Thường ngày phải lo học chứ , không nên sát kiểm tra mới chạy nước rút ! Em có hiểu thế nào là lo xa ?
- Em biết chứ anh , em cũng chuẩn bị rồi …
- Khoan , ai bảo anh không dạy ? Anh chỉ nói thế thôi , anh sẽ giúp . Trưa mai tan học xong , gặp nhau ở thư viện thành phố .
- Thế … còn lớp học thêm của anh /
- Mai tiết học thêm không đi cũng được … à em định làm thêm đến mấy giờ ? Anh thấy ….
- Làm thêm ?
Cả 2 quay ra thấy bà Hoàng Mai …
- Vậy là sao ? Bọn con đang nói ai đi làm thêm ?
- Dì !
- Mẹ !
- Hai đứa thử nói xem ai đang đi làm thêm ?
- Xin lỗi …
- Dì thấy buồn buồn . Ni chưa bàn với dì đã tự ý đi làm thêm …
- Dì … con xin lỗi dì , sợ dì lo nên mới không nói với dì . Và cũng không phải vì thiếu tiền tiêu vặt nên mới đi làm thêm … chỉ vì muốn tích lũy ít kinh nghiệm xã hội … muốn dùng chính sức mình kiếm ra tiền …
- Chính vì thế dì càng buồn ! Ni có suy nghĩ vậy … chứng tỏ giờ con vẫn xem gia đình này như người ngoài . Nếu là người nhà … con sẽ không ngại phiền phức hay lo gánh vác gì đó . Đó là sai lầm của dì … nên dì cảm thấy buồn quá , dì xin lỗi con …
- Không phải thế đâu ! Lỗi tại con cả , tại con suy nghĩ hời hợt nên mới thế ! Con xin lỗi dì , tha lỗi cho con dì ơi . Rõ ràng con yêu dì thế mà … và con biết dì cũng yêu con , nhưng con lại ngốc thế !
- Ni … rồi 2 dì cháu ôm nhau khóc …
- ” Chúng ta đều ngốc cả … đến giờ mới hiểu trước kia mình ngốc nghếch bao nhiêu . Dùng đủ mọi cách hy vọng được mọi người xem như người thân . Nhưng chính mình lại đóng cửa tâm tư không cho phép ai vào ” …
- Sao ? Đấy … vậy giờ là lúc Ni phải nghỉ chỗ làm thêm ?
- Phải ! Tớ nghĩ quan trọng nhất là học …. cố gắng học rồi tìm tòi phát triển về hướng có ích cho tớ nhất . Nói thật , tớ gạt chỗ làm tuổi tớ nên cũng thấy lo lo . Những ngày qua tớ cũng tích lũy được nhiều kinh nghiệm xem như thu hoạch !
- Cô bạn hiểu ra rồi ! Vậy từ giờ Ni cùng học với tớ nhé . Cùng tập trung lo cho hoạt động lễ hội !
- A đến giờ rồi ! Chạy mau Tường V , anh Hải Anh ghét nhất ai không đúng giờ …
- Xin lỗi anh chờ lâu không ?
- Trễ đến 32 phút 40 giây , chẳng có chút ý thức nào về thời gian . Thản nhiên cướp mất thời gian quý báu của người khác .
- Anh Hải Anh này thật là … đẹp trai vậy đừng nói chuyện gay cấn , phải giữ hình tượng chứ . Phải có phong thái của người đẹp trai , phải giữ hình tượng .
- Cô …
- Hở ?
- Mau lại đây ! Cứ thế này thư viện đóng cửa mất ,
- Tường Vy cừ lắm , lần đầu tớ thấy có người át miệng được anh Hải Anh mà không phải thở hồng hộc .
- Anh ý chỉ nói năng lạnh lùng thôi chứ bụng thì khác đấy . Trước kia những việc ta nhờ anh ấy cứ làu bàu nhưng cuối cùng vẫn làm .
- Sao ? Còn không mau qua đây ?
- Em đến ngay … đi thôi …
Nhìn dáng dấp thư sinh của Hải ANh , ai cũng thấy mến ….
- Đừng chỉ mải lo gạo . Phải vừa nghĩ vừa nhớ . Chỗ này sai rồi . Động từ nhầm với hình dung từ , chưa rành sao ? Nào , từ từ giải lại xem . Mãi mới gặp cô bé ngu thế !
- Quá đáng !
Hải Anh cười … nhìn cảnh đó Ni thầm nghĩ …
- ” Cả hai thân thế từ bao giờ ? Anh Hải Anh và Tường Vy … nhìn kỹ rất xứng …. chắc là mình lại tham lam , sợ anh Hải Anh bị cướp mất … nếu là Tường Vy cũng hay , sẽ hợp với anh Hải Anh . Thường ngày Tường Vy cũng có quan tâm đến anh Hải Anh ” …
- Học thuộc đi ! Khó cũng phải cố . Cả cái này cũng không biết thì nhảy lầu cho xong !
Nói chung mấy ngày ngay phải chịu sự giáo dục nghiêm khắc của Hải Anh , chính vì thế mà qua được kỳ thi dễ dàng . Mình và Tường Vy chắc sẽ điểm cao .
- Hoan hô kỳ thi kiểm tra đáng ghét kết thúc rồi . Điểm lần này chắc sẽ cao vì bài làm lần này làm được hết . Nhờ công anh Hải Anh cả !
- Tường Vy nói thật đi , có phải ái mộ anh Hải Anh rồi không ?
Tường Vy thoáng đỏ mặt …
- Ái mộ ? Anh Hải Anh ? Nói tầm bậy ! Mở miệng là nói sốc người khác , chuyên sát muối lên vết thương . Đó là …. tính nết xấu xa là điều kiện cơ bản của người đẹp trai … nhưng gương mặt đó lại rất hợp với mình … nhưng mình vẫn muốn sống khỏe mạnh . Không muốn … bị áp lực hay chứng viêm loét dạ dày cứ phải ra vào bệnh viện . Nên … minh sẽ không mê anh ấy , rõ ràng vì sẽ thiệt thòi . Óc nghĩ thế nhưng tim không sao kiểm soát được … Không ngừng muốn gặp anh ấy , muốn biết anh ây đang làm gì . Kỳ kiểm tra này … vì muốn được anh ấy khen nên không dám ngủ cố sức học … lúc làm bài đầu chỉ toàn nghĩ về anh ấy …
- ” Tường Vy ” ….
- Xin lỗi giám đốc . Anh đã đưa kế hoạch thế nên thật ngại , sự việc cũng bất đắc dĩ thôi .
- Không sao , tôi mới ngại vì bắt cậu chạy thế . Một thời gian không gặp cậu . Tháng sau lên đường , hơi lưu luyến nhỉ ? À … và …
” Cạch ” … có tiếng bước chân vào cửa …
- Xin lỗi anh , thời gian qua đã làm anh phải bận tâm phiền bực … bởi những cư xử bướng bỉnh của em , xin anh thông cảm !
- Hải Phương …
- Anh hai … Gì vậy ? Đến mà không nói với em ? Thế nào cùng ăn chứ ? Ký hợp đồng phải đòi giá cao nhé ! Hôm nay anh mời ?
- Hải Phong !
- Vậy em về trước !
- Được rồi , đi khỏe nha ! Trước khi ra nước ngoài chắc khó gặp cậu !
- Ra nước ngoài ? Đi đâu ? Du lịch hả ? Anh hai , khoan … Anh định đi như thế sao ? Không cùng đi ăn với em !
- Nhóc … Hải Phương xoa đầu Hải Phong … – Lâu ngày không gặp , cậu lớn hơn … khác hẳn thằng nhóc chạy lon ton trước kia theo tôi …
- Gì chứ ? Đừng cho em là nhóc ! Anh nói cứ như ông già . Kể toàn chuyện ngày xưa . Còn cho là nhóc nữa em sẽ không tha cho đâu ! Chờ mà xem , chẳng bao lâu nữa em sẽ cao hơn anh , lúc đó anh tha hồ mà hối hận !
-Nhóc đừng vênh váo ! Nể tình cậu là em nên không tính sổ cậu . Nếu không phải em trai tôi thì giờ cậu đã nằm trong bệnh viện rồi …. – ” Phải đó Hải Phong , nếu cậu không phải em tôi … thì tôi đã không dễ dàng bỏ cuộc như vậy ! ” … Không nói thêm lời nào , Hải phong bỏ đi …
- ” Anh ấy hơi lạ , khác thường quá ! ” …
- Anh nói sao ? Anh Hải Phương đi du học ?
- Đúng ! Cậu ấy đã quyết định sang Anh . Hình như giờ Hải Phương mới hiểu … nên xin lỗi trước . Không biết chuyện gì xảy ra nhưng cậu ấy có vẻ quyết tâm lắm
- ” Anh Hải Phương đi du học ? Có chuyện gì thế nhỉ ? ” …
- Các anh chuẩn bị xong chưa ? Sắp ra sân khấu !
- Ok ! Cứ để bọn anh lo .
- Tiết mục tiếp theo là màn trình diễn của nhóm nhảy mà mọi người mong đợi . Nhóm EXILE !
- Ra rồi đó !
- Tuyệt vời ! Đẹp quá !
- ” Gì thế nhỉ ? Ni rủ nên mình vui vẻ đến . Không ngờ anh Hải Phương lại lên biểu diễn . Tức thật , bị anh ấy cướp hết fan ” …
- Nhóm EXILE vừa biểu diễn , xin các bạn vỗ tay nhiệt liệt để cảm ơn nhóm đã đến đây ! Kết thúc biểu diễn có đốt lửa trại trên sân vận động và vũ hội …
- Quần áo thay xong chưa Ni ? Mau lên !
- Xấu hổ quá , mặc trang phục này ra ngoài sao được ? Cởi ra được không ?
- Dễ thương quá Ni ! Biết ngay sẽ rất hợp với bạn mà !
Bộ trang phục mà Ni đang mặc là bộ quần áo Trung Quốc chiến đấu thời xưa nhưng được cách điệu ở phần váy , nhìn nữ tính và dễ thương hơn …
- Nào đừng lo , đi thôi ! Chỉ hôm nay mới được làm thế , sau này đâu còn dịp nào ! Nói thật tớ cũng hơi ngượng ngùng nhưng may có ni bên cạnh , đừng bỏ chạy nhé !
- Gì chứ , còn định lôi người ta theo !
- Thế nhé , lễ hội 1 năm 1 lần , chúng ta phải chơi cho đã nhé !
- Hải Anh ! Gió nào thổi cậu đến đây ? Dạo này hơi khác thường đấy , cậu vốn chỉ thích học !
- Em thấy anh mới không định học . Muốn tiến thân vào giới nghệ thuật ? Chắc anh sắp sửa thành Bi Rain đấy !
- Bi Rain gì chứ ? Từ nay sẽ rửa tay gác kiếm . Đây là lần cuối cùng …. Hải Phương quay ra thấy mặt Hải Anh tự dưng rất đỏ , đỏ như trái cà chua vậy … – Sao ? Cậu cũng thích Ni à ?
- Đúng , em thich Ni ! Đã nói với anh em rất thích Ni mà … Hải Anh hét lên …
Vừa lúc đó Ni và Tường Vy cũng đi đến đấy , vô tình nghe được câu nói của Hải Anh . Ni thì ngỡ ngàng còn Tường Vy thì thấy như vừa bị tổn thương liền chạy đi .
- Tường Vy … chờ tớ với … Anh Hải Anh ! Mau đuổi theo đi , Tường Vy bị sốc đó . Tường Vy thích anh mà !
- Ngốc thật … rồi nắm vai Ni … – đã nói rồi ! Anh thích em mà Ni ! Anh thật lòng thích em …
- Anh … không được ! Tuy chúng a không cùng huyết thống nhưng em luôn xem anh Hải Anh là anh trai em . Em cũng rất thích anh nhưng khác , đó không phải tình yêu ! Nên từ nay anh đừng buồn bực vì em nữa !
Khẽ thở dài , Hải Anh bỏ đi …
- Anh Hải Anh …
- Mặc kệ cậu ấy , bây giờ cậu ấy tự biết phải làm gì . Cậu ấy cũng cần có thời gian để bình tĩnh lại !
- Anh Hải Phương …
- Hôm nay nhất định phải diễn chương trình này hả ? Em cần có chuyện giải quyết !
- Cậu nói vô ích ! Kẹt xe thế tôi đang lo trễ , đừng nhiều chuyện nữa !
- Chà …- ” Sao lại ngay lễ hội văn hóa . Ngày mình mong đợi đã lâu . Ngày mình sẽ nhảy với Ni bất kể mọi người nhìn ngó ! ” … – Nè dừng lại ! Em muốn xuống xe !
- Cậu điên à ? Đang trên cầu , cậu định làm gì vậy ?
- Em không đi nữa . Em phải quay về trường …
- Sao ? Đầu cậu có vấn đề à ?
- Em mặc kệ , hôm nay phải xù nhạc hội thôi .
Đóng cửa xe lại , Hải Phong chạy đi …
- Hải Phong , đợi tôi đã !
- ” Mặc kệ fan hâm mộ, mặc kệ cái tiết mục chết tiệt . Giờ mình chỉ muốn ở bên Ni ” …
- ” Chẳng cần nhiều lời nữa , 100 % bị Ni cho rơi ! Không còn cơ hội nào nữa ! Mình bị cô ấy xem như anh ruột nên chẳng thể nói gì ! ” … ” cộp … cộp ” ..
- Hải Anh ngốc ! Vô dụng , biến thái , siêu tự đắc , kiêu ngạo , vênh váo , kiêu ngạo , ma quỷ !
- Sao ? Này ! Biến thái , hạ cấp ? Nè cô bé nói đủ chưa ?
- Nhưng như vậy chẳng sao ! Em quá thích anh Hải Anh giờ không thể nào rút lui . Em phải làm sao … sao cứ là Ni ? Mà lại không thể làm gì Ni ? Sao giờ … em phải làm sao …
Tường Vy ôm mặt khóc còn Hải Anh thì chỉ im lặng …
- Anh chàng đẹp trai ơi , vào tham quan chút !
- Vào chơi tí nhé ! Tụi em có nhiều máy game lắm !
- ” Lạ lùng thật , sao chỉ nhìn dáng anh Hải Phương thôi mà lòng mình lại đau nhói ? Tuy thế nhưng thấy rất thích , lạ lùng ” …
- Ni
- Ơ … anh chuyện gì vậy ?
- Chụp ảnh đi !
- Hoan nghênh quý khách , chụp ảnh uyên ương vào đây !
- Còn sửa hình trên máy tính , để ra những tấm hình đẹp !
- Theo anh ! Ít nhất cũng cho anh kỷ niệm .
- Nào chụp ảnh phải tạo tư thế ….
” Tách ” … – ối chà ! đừng đứng cứng đơ như vậy , phải có tư thế chứ !
- Thế này ạ ? … Ni giơ 2 ngón tay hình chữ V lên …
- Nhà quê thật , kiểu tay chữ V xưa rồi , con nít mẫu giáo còn biết . Ít nhất phải thế này này … Tư thế người mẫu số 1 … tư thế số 2 mặt nghiêng 45 o , mắt mở to … tư thế thứ 3 , như người yêu …
- ” yêu ” … – anh Hải Phương ….
- Ôi đẹp trai quá , chụp thêm mấy tấm nữa nhé !
- Anh cho em xin chữ ký !
” Thình … thịch ” … – ” thì ra thế … giờ mới hiểu , cảm nhận này chính là yêu thương … người mình yêu thương … là anh Hải Phương ! ” …
- Cầm chắc nhé ! Em thích loại kem này không ? Sao thế ? Không thích à ? Vậy để anh đi mua loại khác !
- Không đâu , em cảm ơn … vội vã Ni làm rơi que kem … – em xin lỗi anh … – ” Sao thế ? Ni tưởng tui dư tiền à ? Không ăn thì nói trước ! ” …
- Không sao , may cây của anh vẫn còn nguyên , em có thích thử không ?
” Bộp ” … Ni hất rơi cây kem … – Gì chứ ? Em làm gì vậy ? muốn chết à ? Lãng phí đồ ăn vậy ? không ăn thì nói chứ !
- Anh Hải Phương biết hôm nay anh khác thường lắm không ? Em thích anh Hải Phương thường ngày hay gầm gừ cơ ! … rồi Ni cươi …
- Ni … rồi kéo tay Ni lại ôm …. – Ngốc quá … Đừng cười ngốc nghếch thế ! Mãi mới quyết tâm giờ khó rút lui !
- Anh Hải Phương ?
Hải Phương vội đẩy Ni ra … – Anh xin lỗi …
- Anh …. thật ra em yêu anh đó !
- Hải Phong ?
Hải Phong kịp chứng kiến cảnh đó , cảm thấy rất giận dữ …
- Gì thế này ? Cả hai đang làm gì vậy ? Anh hai nói mau đi ! Anh có ý đồ gì với Ni ? Gian manh quá , rõ ràng em đang quen Ni mà . Trước đó đã thấy anh lạ… đê tiện xấu xa quá , không gọi là anh nữa …
” Bốp ” … – Đừng anh Hải Phương ! … Hải Phong ! Hải Phong có sao không ? Sao vậy anh hai ? Chuyện gì cứ từ từ nói , hở chút là bạo lực !
- Om sòm ! Tại nó chọc tôi ! Chỉ chạm con mồi mà không được săn ! Muốn nhìn thấy tên nhóc điên khùng vậy nên tôi đùa 1 tí cho vui không được sao ?
- ” Tôi đùa ? Chỉ là đang đùa sao ? ” …
- Trước khi đi , hơi chán nên đùa thôi . Yên tâm tôi se biến ngay lập tức , cậu không phải bực bội nữa !
- Đi thì anh đi ngay đi , không ai muốn nhìn thấy anh nữa , sang nước Anh luôn , đừng bao giờ trở về nữa !
- Vậy là sao ? Anh hai đi đâu ?
- Sang Anh du học , nơi cha anh ấy …
- Du học ? Cậu bảo anh hai đi du học ?
- Tất cả tập hợp ở sân vận động , sắp bắt đầu lửa trại ….
- Vũ hội sắp bắt đầu , ta qua chơi đi . Thật ra tôi … xù nhạc hội để quay về đây tham gia lễ hội . Tôi biết không thể làm thế nhưng đâu phải ngày nào cũng có lễ hội . Vì muốn được ở bên Ni …
- Hải Phong … xin lỗi Hải Phong . Chuyện tìm hiểu coi như chưa từng có nhé !
- Sao ? Ni đang đùa à ? Sao lại nói thế ? Vì Hải phong khiến Ni bị áp lực ? Ngày nào Hải Phong cũng bận bịu , không gặp không liên lạc thường xuyên nên Ni giận ? Hay fan của Hải phong quấy nhiễu khiến Ni bị tổn thương ? Nói thử xem chuyện gì làm Ni bực bội , tôi sẽ dẹp hết . Nếu Ni không thích tôi làm ca sĩ thì tôi sẽ bỏ nghề ca hát !
- Không phải thế đâu Hải Phong ơi ! Tôi …. tôi yêu anh Hải Phương !
- Sao ? Ni nói gì ? Ban nãy Ni không nghe sao ? Anh ấy bảo anh ấy đùa … Ni không hiểu sao ?
- Biết …. nhưng tôi yêu anh Hải Phương , dù anh ấy có khinh rẻ thế nào cũng vậy ! Yêu mến anh Hải Phương không vì bất cứ lý do gì !
- Ni …
- Xin lỗi Hải phong … xin lỗi … Ni vừa khóc vừa nói rồi chạy đi . Bỏ lại Hải phong với 1 mớ suy nghĩ hỗn loạn . Vừa lúc đó pháo bông được bắn lên trời …
…
Đọc tiếp Ba chàng hoàng tử một nàng osin – chương 9